Quyến rũ đủ cách, nhưng chồng vẫn quay lưng với vợ
Tôi đã cố gắng tiết kiệm và mua cho mình mấy bộ đồ ngủ cực kỳ sex nhé, chăn gối tuần nào tôi cũng giặt sạch sẽ, thơm phức và với anh đèn ngủ mờ mờ ảo ảo. Để đánh thức ham muốn của chồng, tôi cố tình..., nhưng chỉ thấy anh quay lưng ra ngoài ngủ và phũ phàng hất tôi sang một bên.
From: N.H.Đ.
Sent: Friday, July 09, 2010 4:36 PM
Tôi cũng có hoàn cảnh giống chị Thủy, cũng viết gửi mục tâm sự nhưng có lẽ bài viết của tôi còn lủng củng nên không được đăng. Khi đọc bài của chị Thủy và của tất cả ý kiến đóng góp tôi cũng có một vài suy nghĩ.
Thưa các anh các chị? Nếu các anh, các chị không ở hoàn cảnh của những người như chúng tôi thì không thể hiểu được những suy nghĩ và sự cố gắng của chúng tôi. Nào đâu cứ phải chuyên gia hay người ngoài cuộc mới sáng suốt nghĩ ra những cách giải quyết. Xin thưa chúng tôi, những người trong cuộc đã thử dùng hết mọi cách rồi nhé, nhưng chẳng có kết quả gì.
Làm mới mình ư? Sau khi sinh em bé xong từ 58 kg sau 8 tháng quyết tâm tôi giảm được 10 kg lấy lại được vóc dáng thời con gái. Quần áo tôi thay đổi cho hợp mốt (nhưng không quá chưng diện, tốn kém). Cách ăn nói với chồng tôi cũng quyết tâm không cau có cáu gắt, học được cách cười nhiều hơn nói nhé. Thậm chí khi chồng tôi đi làm về tôi lấy sẵn quần áo cho anh thay và mang đến cho anh cốc nước cam mát lạnh, cơm canh ngon ngọt đang chờ sẵn (tôi vốn nấu ăn rất giỏi mà).
Phải gợi cảm hơn ư? Tôi đã cố gắng tiết kiệm và mua cho mình mấy bộ đồ ngủ cực kỳ sex nhé, chăn gối tuần nào tôi cũng giặt sạch sẽ, thơm phức và với anh đèn ngủ mờ mờ ảo ảo.
Phải biết chủ động ư? Tôi đã cố gắng cùng chồng xem xong bộ phim anh ấy thích rồi cùng nhau đi ngủ, để đánh thức ham muốn của chồng tôi cố tình chạm vào những chỗ gợi cảm của anh, nhưng chỉ thấy anh quay lưng ra ngoài ngủ và phũ phàng hất tôi sang một bên. Thỉnh thoảng tôi như vô tình nói chuyện với rằng bạn em nó kêu quá vì ông chồng ngày nào cũng đòi hỏi mà nó không thích, hay có bạn một tuần vợ chồng quan hệ mấy lần…, nhưng anh cũng làm ngơ.
Tôi cố gắng làm những công việc nhà để anh không phải bận tâm đến, tìm hiểu và nấu những món ngon cho anh ăn, những món tốt cho sức khỏe và cho chuyện ấy nữa, nhưng thỉnh thoảng cũng chỉ được chồng khen một vài câu qua loa lấy lệ mà thôi.
Anh ấy bị yếu sinh lý ư? Tôi đã để ý xem anh ấy có biểu hiện gì về bệnh tật hay không (như suy sụp tinh thần) nhưng tôi vẫn thấy anh bình thường. Tôi cũng nhờ em trai theo dõi xem anh có bồ bịch gì không nhưng cũng không có kết quả gì?
Tôi cũng từng nghĩ chồng tôi bị đồng tính nhưng kiểm tra lại tôi thấy chúng tôi yêu nhau gần 10 năm và trước khi cưới một năm chúng tôi đã sống chung. Trong một năm ấy chúng tôi rất hòa hợp, thậm chí có hôm quan hệ 2-3 lần, có đi đâu xa một ngày là anh ấy vồ vập lấy tôi ngay, vậy anh nói không với sex là do đâu?
Sau gần nửa năm nỗ lực, cố gắng, nhưng tôi cũng chỉ nhận được sự thất bại, những tủi hờn và càng đau khổ hơn mà thôi.
Cũng không ít lần tôi nghĩ đến chuyện ngoại tình hay ly hôn, nhưng tôi đều không có can đảm. Với những người vợ cam chịu và có tư tưởng “xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử” như tôi thì có dám đi ngoại tình, có can đảm ly hôn để chịu điều tiếng của người đời, nhất là lại sợ con cực khổ, con không cha sẽ tủi hổ với bạn bè.
Chúng tôi có nhiều lý do để sợ lắm. Thôi thà hy sinh bản thân mình để con có cha, vợ có chồng. Với lại tình yêu của tôi dành cho chồng vẫn còn nhiều lắm. Đó là lý do lớn để những người đàn bà như chúng tôi không đủ can đảm bước qua những ranh giới mong manh ấy. Chúng tôi chỉ còn biết cố gắng thật nhiều hơn nữa chăm chồng chăm con mong một ngày nào đó chồng mình sẽ hiểu và nhận ra.
Không biết đến bao giờ có thể một năm nữa, 2 năm, 10 năm hay 20 năm nữa khi tuổi xuân đã đi qua, khi những ham muốn đời thường không còn nữa thì cũng đành cam chịu và chấp nhận bởi có chị từng nói hôn nhân là phải có tình yêu, tình dục và tình nghĩa. Tình yêu có thể chết, tình dục không còn, nhưng tình nghĩa vợ chồng bao năm gắn bó thì làm sao có thể can đảm từ bỏ.
Là người phụ nữ trong cuộc tôi cũng có đôi lời muốn nhắn nhủ với các ông chồng từng và sẽ đọc những tâm sự của chúng tôi, hạnh phúc mình đang có mong manh lắm, nếu không biết nắm giữ, trân trọng khi mất rồi sẽ không thể lấy lại được nữa.
Tôi nghĩ những người như tôi và chị Thủy không có lỗi, có lỗi chăng đó là tình yêu của chúng tôi giành cho gia đình quá lớn, sức cam chịu của chúng tôi quá bền. Các anh hãy 1 lần xem lại mình đã làm gì cho vợ con, không phải các anh đem tiền về cho vợ con là hết trách nhiệm, tiền không thể mua được hạnh phúc gia đình, tiền không phải là tất cả.
Các anh hãy đặt địa vị của mình vào xem một người hết lòng vì gia đình mà bị các anh xem nhẹ, coi thường và bỏ rơi như thế liệu các anh có chịu đựng nổi không? Có anh bị vợ cấm vận và khi năn nỉ mãi vợ mới cho “muốn làm gì thì làm” thì các anh cảm thấy như được ban ơn, cảm thấy nhục nhã, xúc phạm vậy thì những người như chúng tôi sẽ cảm thấy như thế nào?
Không khó để nói một lời yêu thương, một cử chỉ âu yếm, các anh hãy làm điều đó thường xuyên để giữ lửa yêu thương cho gia đình. Và nhân lúc như thế các anh có thể phê bình vợ về cách ăn nói, cách mặc, cách dạy con… Tôi nghĩ không người vợ nào lại trách mắng các anh đâu. Và nhân cơ hội đó các anh hãy tâm sự về những khúc mắc, về những bệnh tật của mình để cùng tìm hướng giải quyết, cùng nhau chia sẻ để tránh những nghi ngờ sẽ dẫn đến rạn vỡ gia đình.
Còn những ông chồng nào thật sự chán vợ, có người đàn bà khác thì cũng thật lòng nói ra để cho người vợ tự tìm giải pháp cho mình, đừng để những người phụ nữ như chúng tôi suốt đời phải cam chịu, sống trong đau khổ.
Tôi muốn nói thêm một điều nữa. Đối với người phụ nữ sex không phải là tất cả. Với người đàn ông đó là nhu cầu là bản năng thì đối với người phụ nữ đó là tình yêu, sự gắn bó, là sự che chở, là được yêu thương, vỗ về và đó chính là hạnh phúc.
Tags: